Chương 1188: Âm u (1/2)

Hàn Tử Huyên nhìn thấy những chiếc xe thể thao chạy nhanh trên đường phố trong mắt thoáng hiện nét hưng phấn lẫn tò mò:

- Nơi này chính là Vân Châu sao? Quả nhiên không hổ là thánh địa cuối cùng của nhân loại!

Nhạc Trọng nhìn vẻ hưng phấn của Hàn Tử Huyên không biết nói gì, hắn là nhân loại từ địa cầu đi tới, loại cảnh tượng phồn hoa này hắn đã thấy thật nhiều trên địa cầu trước tận thế, căn bản không có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng đối với Hàn Tử sHuyên trưởng thành tại Thanh Châu, chưa từng nhìn thấy qua xe ô tô đương nhiên cảm thấy cảnh tượng trước mắt thật thần kỳ.

- Đi thôi!

Trên đường phố có bảng chỉ dẫn, đánh dấu vị trí trong nội thành.

Nhạc Trọng hướng khu D đi thẳng tới.

Càng đi tới gần, nội thành càng lúc càng cũ nát, khi hắn tiến vào khu D, hoàn cảnh càng vô cùng tồi tệ. Nơi nơi đều là những kiến trúc già cỗi rách nát, lung lay sắp đổ, trên mặt đất nước đen giàn giụa, dây điện giăng đầy, nơi nơi đều có thể nhìn thấy những nhân loại mặc quần áo rách nát, trên người tản ra mùi hôi thối.

- Đại gia, đến đánh nhất pháo đi, chỉ cần 10 điểm tín dụng, tùy ngài chơi!

- Vị đại gia kia, kỹ thuật của tôi tốt lắm, chỉ cần 18 điểm tín dụng buổi tối tôi sẽ là đồ chơi của ngài…

- …

Từng nữ nhân không chút trang điểm, chỉ đem thân thể mình rửa ráy sạch sẽ dựa ngoài cửa không ngừng quảng cáo buôn bán thân thể mình. Thường thường lại có nam nhân không nhịn được hấp dẫn đi theo những nữ nhân kia trực tiếp vào thẳng trong phòng của các nàng.

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn hoàn cảnh chung quanh, kinh nghiệm phong phú cho hắn biết đây là một xóm nghèo, đồng thời hắn từ trong xóm nghèo này cũng phỏng đoán ra được một ít tình huống của Vân Châu:

- Nơi này xem ra là xóm nghèo. Xem ra trong Vân Châu cũng là một xã hội phân biệt giai cấp rõ ràng!

Một cô bé tóc tai bù xù, dáng người nhỏ gầy, nhìn qua chỉ chừng mười một mười hai tuổi cầm một túi bánh mì đen từ trong một cửa hàng sơ sài bên đường đi ra.

Ba nam nhân đột nhiên vọt tới, một người trực tiếp bịt kín miệng cô bé, hai nam nhân còn lại khiêng nàng lên kéo vào trong một hẻm nhỏ âm u.

Cô bé lộ ra vẻ hoảng sợ, vừa điên cuồng giãy dụa vừa dùng ánh mắt to vô tội nhìn mọi người chung quanh lộ vẻ cầu khẩn.

Nhưng những người chung quang đều lạnh lùng nhìn một màn này, thậm chí có người trực tiếp quay đầu làm như không nhìn thấy cảnh tượng kia.

Hàn Tử Huyên đi theo sau lưng Nhạc Trọng như ảnh tử rốt cục không nhẫn nhịn được nữa, thân hình nàng chợt lóe, chỉ sau một lần hô hấp đã xuất hiện trong hẻm nhỏ chứng kiến một màn làm cho khóe mắt nàng cơ hồ nứt vỡ.

Ba nam nhân một tên đang ngấu nghiến ăn bánh mì đen cô bé mua được, một tên vẻ mặt cười dâm trực tiếp xé rách quần áo cô bé, một tên đang cởi quần của mình.

Sắc mặt Hàn Tử Huyên cực kỳ khó xem lớn tiếng quát:

- Dừng tay, đám súc sinh!

Một tên nam tử không chút sợ hãi nhìn Hàn Tử Huyên chửi ầm lên:

- Kỹ nữ thối, mày là ai? Dám tới quản chuyện của Ngũ Quỷ bang chúng ta! Không muốn sống nữa có phải hay không?

Một nam tử nhuộm tóc vàng trong mắt thoáng hiện dâm quang nhìn Hàn Tử Huyên lộ ra nụ cười đáng khinh:

- Uy uy! Cô nàng này thật khá! Lão tử muốn là người đầu tiên lên nó!

Một tên khác trong mắt chớp động dâm quang đáng khinh cười mắng:

- Kháo, lông vàng, nữ nhân kia mà mày cũng muốn là người đầu tiên lên, nữ nhân khác mày cũng đòi đầu tiên lên, con mẹ nó mày thật quá đáng!

Tên nam tử cầm đầu lớn tiếng quát: